Ăn chay
http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/53672
Ăn
chay, trai giới, ăn lạt là một chế độ ăn uống chỉ gồm những thực phẩm có nguồn
gốc từ thực vật (trái cây, rau quả, vv..), có hoặc không ăn những sản phẩm từ sữa,
trứng hoặc mật ong, hoàn toàn không sử dụng các loại thịt (thịt đỏ, thịt gia cầm
và hải sản) hoặc kiêng ăn các thực phẩm có được từ quá trình giết mổ.
Việc
ăn chay có thể do nhiều lý do khác nhau: lý do đạo đức, y tế, tôn giáo, chính
trị, môi trường, văn hóa, thẩm mỹ, kinh tế. Ở Ấn Độ ước tính khoảng 40% dân số
là những người ăn chay.
Trong
Luật tạng của Phật giáo quy định các tăng lữ phải ăn không quá giờ ngọ. Hằng
tháng vào những ngày trăng rằm và đầu tháng (mùng 1 và 15 âm lịch) gọi là ngày
Bố-tát (tiếng Phạn gọi là Uposatha hay Upavasatha), là ngày định kỳ để thuyết
giới, cùng nhắc nhở nhau về giới pháp để tu hành. Về sau được các nhà Phật học
Đại thừa Trung Quốc dịch là ngày trai giới (zh:齋)
và Việt Nam dịch là ăn chay từ chữ trai đó.
Nhiều
lý do khác nhau để ăn chay tùy thuộc vào sắc tộc và văn hóa. Những người ăn
chay vì vấn đề đạo đức vì không muốn gây khổ đau cho động vật, hoặc đấu tranh
vì quyền động vật. Ngoài ra, vấn đề sức khỏe cũng là một động lực để ăn chay, một
số người còn cảm thấy ác cảm với mùi vị của thịt. Cũng có một số tổ chức ăn
chay để bảo vệ hệ sinh thái vì họ tin rằng sản xuất chăn nuôi trong các trại
gây hại cho môi trường. Họ cũng cho rằng giảm lượng tiêu thụ thịt sẽ cải thiện
đáng kể tình hình lương thực toàn cầu.
Trong
điều luật của một số tôn giáo yêu cầu tín đồ phải ăn chay.
Ăn
chay có truyền thống lâu đời tại Ấn Độ. Kì Na giáo và một số giáo phái chính của
Ấn Độ giáo xem ăn chay như là một hành vi đạo đức. Đối với các tôn giáo này thì
ăn chay chủ yếu dựa trên các luật về không hành hạ, không gây thương tích hay
giết chết các loài vật. Phật giáo nhìn chung không cấm ăn thịt tuy nhiên chỉ được
ăn những thứ thịt thỏa mãn điều kiện tam tịnh nhục, Phật giáo đại thừa khuyến
khích ăn chay để mang lại lợi ích cho sự phát triển của lòng từ bi. Những tôn
giáo khác ủng hộ một chế độ ăn chay bao gồm Cơ Đốc Phục Lâm An Thất Nhật, phong
trào Rastafari, phong trào Ananda Marga và ý thức Krishna (Krishnas Hare).
Tích-khắc giáo không đánh đồng tâm linh với chế độ ăn uống và không chỉ định một
chế độ ăn chay hoặc thịt.
Tuy
Phật giáo nguyên thủy không kiêng thịt nhưng Phật giáo cấm sát sinh và tránh mọi
khổ đau cho chúng sinh, cho nên trên căn bản Phật giáo khuyến khích việc ăn
chay nhưng cũng không cấm ăn mặn. Phật giáo nguyên thủy (Thượng tọa bộ) thường
không ăn chay. Tuy nhiên, những người xuất gia (tì kheo) nếu nghe tiếng con vật
bị giết, thấy con vật bị giết hoặc nghi con vật đó bị giết để thết đãi mình thì
không được ăn, nếu ăn thì sẽ phạm vào giới luật.Ngoài ra đức Phật cũng cấm
không được ăn 10 loại thịt: thịt người, voi, ngựa, chó, rắn, sư tử, cọp, báo, gấu
và linh cẩu.
Mỗi
tông phái của Phật giáo Đại thừa lựa chọn những kinh điển khác nhau để làm
theo, cho nên một số tông phái, bao gồm cả phần lớn các tông phái của Phật giáo
Tây Tạng và Phật giáo Nhật Bản đều ăn thịt, trong khi nhiều tông phái khác của
Phật giáo Trung Quốc, Việt Nam và Hàn Quốc thực hành ăn chay.
Ở
Việt Nam, do sự du nhập của Phật giáo Đại thừa từ Trung Quốc vào rất sớm cho
nên ăn chay đã có từ thời trước Công nguyên và thịnh hành từ đời nhà Lý, nhà Trần
vì Phật giáo phát triển vào những thời này.
Title: | Ăn chay |
Authors: | Võ, Thị Thu Nguyệt |
Keywords: | Ăn chay Phòng bệnh Sức khỏe |
Issue Date: | 2007 |
Publisher: | Viện Nghiên cứu Phật học Việt Nam |
Description: | Tạp chí Nghiên cứu Phật học. Số 1/2007 ; 3 tr. ; TNS07517 |
URI: | http://repository.vnu.edu.vn/handle/VNU_123/53672 |
Appears in Collections: | Nghiên cứu Phật học và Phật hoàng Trần Nhân Tông (LIC) |
Nhận xét
Đăng nhận xét